Cuốn sách nói về những đứa trẻ tại một hòn đảo bị lãng quên ở Indonesia, những đứa trẻ được miêu tả như những chiến binh thực thụ khi việc đến trường còn gian nan hơn ra chiến trường gấp nhiều lần. 10 tuổi, thậm chí mới 7 tuổi các em đã biết theo cha mẹ đi làm công kiếm tiền trang trải cuộc sống.
Câu chuyện kể về một gia đình 3 thế hệ, người mẹ trong một lần đi kiểm tra sức khỏe bà được chẩn đoán mắc bệnh ung thư, lúc đầu bà không dán tin, bởi vì nếu điều đó xảy ra thì những ước mơ của bà như xây căn nhà mới, chuyện học đại học của con trai út sẽ bị dở dang. Cuộc sống của bà thậm chí còn không cho phép bà có thời gian để bi quan.
Một câu chuyện có thật về hành trình vượt qua nỗi đau của một gia đình nạn nhân bị xâm hại. Cô bé 8 tuổi đã bị đa chấn thương và chịu nhiều tổn hại về thân thể vĩnh viễn lẫn tâm hồn.
Marguerite chưa đầy hai mươi tuổi nhưng cô đã trở thành đối tượng được các thi sĩ ca ngợi. Những người Pháp coi cô như quốc bảo, tự hào được thấy trên đất nước họ lại có một bông hoa lộng lẫy như thế. Những người ngoại quốc đến nước Pháp không những lóa mắt trước sắc đẹp mà họ còn choáng ngợp bởi kiến thức của cô.
Câu chuyện kể về chuyến phiêu lưu của Abdullah - một người buôn thảm, anh ngày ngày đắm mình trong những mộng tưởng hoang đường, rồi một ngày anh được một người lạ bán cho tấm thảm đầy quyền năng. Hàng đêm tấm thảm đưa anh đến một khu vườn đẹp mê hoặc, ở đó anh gặp và yêu công chúa.
Câu chuyện về một cậu bé Fejzo được nhận nuôi, ba mẹ nuôi rất thương cậu. Dù được yêu thương nhưng Fejzo luôn muốn tìm mẹ ruột của mình, khi gặp người bạn Maud ngoài công viên, suy nghĩ muốn tìm mẹ của cậu bé ngày một mãnh liệt hơn.